Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Bạn thuở học trò


05:33 20 thg 11 2012Công khai48 Lượt xem 6
Ngày 20/11, ngày thầy cô giáo, bổng nhớ tới những người mà thầy cô dạy. Viết vui về bạn vậy
Bạn tôi

Bạn tôi có đứa sang giàu

Khi còn bổng lộc, rủ nhau hội hè

Ngày hội lớp: Tàu xe đưa đón

Ăn nhà hàng, những món cao sang

Nghỉ trưa khách sạn đàng hoàng

(Hình như ngủ lại có nàng hát ru)



Giờ về hưu, hình như đã khác

Tuổi già rồi, cô bác cũng quên,

Hội hè vắng mặt đương nhiên…

            Alzheimer, bệnh quên liền ai ơi!

Không biết có quên người trong mộng,

Quên cửa nhà, quên cổng vào ra?



Xin trời hãy rộng lòng tha

            Bạn tôi nhớ lại tuổi hoa học trò…

Thôi thà nghèo trời cho của khó

Vẫn bình thường từ đó đến nay,

Để không quên, nhớ mai, này…

Bạn tôi lại nhớ những ngày học sinh.



Té ra giờ chúng mình mới biết,

Đãi của chùa thì tiếc chi đâu.

     Giờ tiền cất túi không lâu,

“Ngân hàng” đã xiết còn đâu hội hè?

Còn đâu nữa tàu xe đưa, đón?

Sao không làm người Alzheimer?

                        
Ôi trời tóc đã bạc phơ,

            Mới hay: đang nhớ, bởi chưa được giàu…

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Về ngày 20 tháng 11

20:54 19 thg 11 2012Công khai25 Lượt xem 2
Mấy mươi năm ngồi trên ghế nhà trường

Qua bao chuyến đò,

thầy, cô… người

đưa đò chuyển, tải

Để cho chúng mình đi lên,

            Không bao giờ đứng lại

Trên con đường học vấn vinh quang…

Để đến giờ đây, mỗi đứa mỗi đàng

Đi khắp muôn quê, ở mọi miền đất nước

Biết bao kẻ mang đầy mình chức, tước.,

Và bao nhiêu kẻ khó khăn muôn sự bần, hàn…

Bao đứa đứng trên bục giảng nghênh ngang,

Nhiều đứa ngồi thảnh thơi đón chờ bổng, lộc.

Đứa cấy cày quanh năm chồng, con nheo nhóc…

Nói đến sự học, bè bạn đã lãng quên…

Có nhiều đứa nhiều người nhớ tên

Chúng đã là ông nghè, tiến sĩ..

(không biết dưới học hàm, học vị,

tạo bởi công trình…hay bởi bán mua?)

Có đứa bây giờ không sợ nắng, mưa,

Bởi đã có lính ô, dù che mọi hướng,

(Có một thằng đã lên cấp tướng,

Còn tá thì nhiều như lũ chó con…)



Mấy chục năm rồi để được lớn khôn

Bạn bè cùng tôi

Bước qua bao cổng trường

ngồi vào bao nhiêu lớp,

Học trên bao giảng đường

Khi thì học trên mái trường cao to, choáng ngợp,

Lúc tồi tàn vách đất, mái tranh..

Mấy mươi năm từ mái đầu xanh

Bây giờ đầu sợi đen, sợi bạc,

Bao thầy cô

lớp này, lớp khác

Nhiều thầy cô được Nhà nước vinh danh…

Nhiều thầy cô đã nghĩ ngơi khi sự nghiệp hoàn thành

Nhiều thầy cô đã bỏ nghề…

về bên kia thế giới.



Ngày hôm nay ta bổng nhiên nhớ tới

ngày các thầy, các cô,

Ngày Hiến chương Nhà giáo…

Muốn đến thăm chúc các thầy cô bách niên giai lão

Nhưng quá nhiều không biết đến nơi đâu…



Thôi, xin chắp tay,  hai vái lên đầu

Chúc tất cả các thầy cô

Muôn đời mạnh giỏi.!!

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Đi xe chính chủ


15:54 14 thg 11 2012Công khai33 Lượt xem 4
(Nghĩ về Nghị định 71 của chính phủ)

Đã bao năm cải cách hành chính

Giảm giấy tờ cùng tính quan liêu

Nhà nước đã nói rất nhiều

Xem ra chẳng giảm bao nhiêu phiền hà

Còn như luật ban ra tăng … khiếp

Đọc cả đời, không biết … hết không?

Vừa qua thêm vị Giao thông

Bắt …xe chính chủ. Dân …lòng bất an

Khi ra đường. Xe, mang đăng kí

Giấy phép lưu hành trong ví, đừng quên!

Nếu mà xe mượn, khỏi phiền

Thì phải đem liền biên bản mượn xe

Có dấu mộc, liền kề đóng sẵn

Có Ủy ban xác nhận vào trong,

Nếu mà xe vẫn dùng chung

Của nhà? Hộ khẩu phải cùng mang theo

(Thương kẻ nghèo bao nhiêu khốn khó,

Coi chừng mất cuốn sổ gia đình

Phòng công an hỏi: Xuất trình

Tên người đăng kí phân minh rõ ràng…)

Còn ai muốn đàng hoàng thì khác,

Tự mình mua một chiếc mà đi.

Mua xe chính chủ tức thì…

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Em đã đi rồi!


20:16 2 thg 11 2012Công khai29 Lượt xem 5
Hôm nọ nghe tin một (cô) bạn (gái) bị trọng bệnh ở Huế. Anh em bạn bè rủ nhau đi thăm, về cảm động viết bài ‘Thế là em sắp đi xa”. Hôm nay không sắp chi nữa. em đi thật rồi. Và em đây, em ngồi trong tấm hình lư hương, trước khi giả biệt cõi đòi này. Viết mấy dòng gửi em- người quá cố:
Em đã
Xa rồi

Thế là em đã ra đi
Chia tay cuộc sống, chia ly cõi trần
Giã từ tất cả người thân
Giã từ bè bạn xa, gần. Người ơi!
Lẽ nào em đã xa rồi?
Không còn hình, bóng của người mến thương?
Lẽ nào mãnh đất nông trường,
Từ nay vắng dáng người thường vẩn qua?
Lẽ nào em nở đi xa?
Quặn đau lòng mẹ, cha già em ơi!
Lẽ nào em đã đi rồi,
Xóm, thôn hết thấy hình người thân quen?
Lẽ nào heo hắt ngọn đèn,
Chồng, con không thấy bóng em bên minh?
Lẽ nào trời, đất vô tình,
Bắt em bất hiếu, bất trinh với đời?
Sao mà oan nghiệt, trời ơi!!!
Bắt em sớm phải về nơi cửu tuyền...