Hôm nọ nghe tin một (cô) bạn (gái) bị trọng bệnh ở Huế. Anh
em bạn bè rủ nhau đi thăm, về cảm động viết bài ‘Thế là em sắp đi xa”. Hôm nay
không sắp chi nữa. em đi thật rồi. Và em đây, em ngồi trong tấm hình lư hương,
trước khi giả biệt cõi đòi này. Viết mấy dòng gửi em- người quá cố:
Em đã
Xa rồi
Thế là em đã ra đi
Chia tay cuộc sống, chia ly cõi trần
Giã từ tất cả người thân
Giã từ bè bạn xa, gần. Người ơi!
Lẽ nào em đã xa rồi?
Không còn hình, bóng của người mến thương?
Lẽ nào mãnh đất nông trường,
Từ nay vắng dáng người thường vẩn qua?
Lẽ nào em nở đi xa?
Quặn đau lòng mẹ, cha già em ơi!
Lẽ nào em đã đi rồi,
Xóm, thôn hết thấy hình người thân quen?
Lẽ nào heo hắt ngọn đèn,
Chồng, con không thấy bóng em bên minh?
Lẽ nào trời, đất vô tình,
Bắt em bất hiếu, bất trinh với đời?
Sao mà oan nghiệt, trời ơi!!!
Bắt em sớm phải về nơi cửu tuyền...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét